Xuân trong thơ Xuân Diệu

Thứ ba, 06/02/2024 10:22
0:00/ 0:00
Giọng nam
  • Giọng nam
(ĐCSVN) – Nhà thơ Xuân Diệu được biết đến với những áng thơ về tình yêu rất mãnh liệt về cảm xúc và vô cùng lãng mạn, nhưng trong tình yêu vô hạn với cuộc đời, ông cũng dành nhiều tình cảm cho mùa xuân. Mùa xuân trong thơ Xuân Diệu luôn đưa đến cho người đọc một xúc cảm hân hoan, tràn đầy. Dưới đây là một số bài thơ đặc sắc của Xuân Diệu viết về mùa xuân.

Xuân trong cảm thức của Xuân Diệu là Nguyên đán của tình yêu, là sự khai mở của tâm hồn con người. Nó mời gọi và hiến dâng, nồng nàn và say đắm. Nó tồn sinh như một giá trị vĩnh hằng. Nó là:

Xuân không mùa

“Một ít nắng, vài ba sương mỏng thắm,

Mấy cành xanh, năm bảy sắc yêu yêu

Thế là xuân. Tôi không hỏi chi nhiều.

Xuân đã sẵn trong lòng tôi lai láng.

Xuân không chỉ ở mùa xuân ba tháng;

Xuân là khi nắng rạng đến tình cờ,

Chim trên cành há mỏ hót ra thơ;

Xuân là lúc gió về không định trước.

Đông đang lạnh bỗng một hôm trở ngược,

Mây bay đi để hở một khung trời

Thế là xuân. Ngày chỉ ấm hơi hơi,

Như được nắm một bàn tay son trẻ…

Xuân ở giữa mùa đông khi nắng hé;

Giữa mùa hè khi trời biếc sau mưa;

Giữa mùa thu khi gió sáng bay vừa

Lùa thanh sắc ngẫu nhiên trong áo rộng.

Nếu lá úa trên cành bàng không rụng,

Mà hoa thưa ửng máu quá ngày thường;

Nếu vườn nào cây nhãn bỗng ra hương,

Là xuân đó. Tôi đợi chờ chi nữa?

*

Bình minh quá, mỗi khi tình lại hứa,

Xuân ơi xuân vĩnh viễn giữa lòng ta

Khi những em gặp gỡ giữa đường qua

Ngừng mắt lại, để trao cười, bỡ ngỡ.

Ấy là máu báo tin lòng sắp nở

Thêm một phen, tuy đã mấy lần tàn.

Ấy là hồn giăng rộng khắp không gian

Để đánh lưới những duyên hờ mới mẻ?

Ấy những cánh chuyển trong lòng nhẹ nhẹ

Nghe xôn xao rờn rợn đến hay hay…

Ấy là thư hồi hộp đón trong tay;

Ấy dư âm giọng nói đã lâu ngày

Một sớm tim bỗng dịu dàng đồng vọng…

Miễn trời sáng, mà lòng ta dợn sóng,

Thế là xuân. Hà tất đủ chim, hoa?

Kể chi mùa, thời tiết, với niên hoa,

Tình không tuổi, và xuân không ngày tháng.”

Thơ vừa tả thực cảnh xuân lại vừa tượng trưng biểu cảm tình xuân lai láng. Thơ Xuân Diệu vốn đã nồng, viết về xuân, giọng điệu thơ càng trở nên tha thiết, đắm say.

Nụ cười xuân

"Giữa vườn inh ỏi tiếng chim vui

Thiếu nữ nhìn sương chói mặt trời

Sao buổi đầu xuân êm ái thế!

Cánh hồng kết những nụ cười tươi

Ánh sáng ôm trùm những ngọn cao

Cây vàng rung nắng lá xôn xao

Gió thơm phơ phất bay vô ý

Đem đụng cành mai sát nhánh đào

Tóc liễu buông xanh quá mỹ miều

Bên màu hoa mới thắm như kêu

Nỗi gì âu yếm qua không khí

Như thoảng đưa mùi hương mến yêu

Này lượt đầu tiên thiếu nữ nghe

Nhạc thầm lên tiếng hát say mê

Mùa xuân chín ửng trên đôi má

Xui khiến lòng ai thấy nặng nề…

Thiếu nữ bâng khuâng đợi một người

Chưa từng hẹn đến – giữa xuân tươi

Cùng chàng trai trẻ xa xôi ấy

Thiếu nữ làm duyên, đứng mỉm cười".

Trong cảm thức của Xuân Diệu về mùa xuân, thì tình yêu và tuổi trẻ bao giờ cũng song hành với mùa xuân. Nó tồn tại như một thực thể của tâm hồn, tinh tế mà tha thiết, lắng sâu…

Thơ tình mùa xuân

"Mùa xuân về trong tiếng ca chim,

Trên nước xanh sông, trong liễu rèm.

Chưa hái được hoa mang tặng em

Nên một cành thơ em tạm đem.

Ánh xuân mỗi sớm hồng tươi mướt,

Những ống khói cao bèn nhận trước.

Ruộng xanh đã cấy đến chân trời

Lóng lánh mạ soi mình xuống nước.

Chưa hái được hoa mang tặng em

Nên một cành thơ anh tạm đem.

Cây trồng – ta chẳng trồng nêu tết –

Những lá đầu tiên vừa nhú biếc.

Người đi chợ búa tiếng chân ran,

Quần láng mới thâm còn sột soạt.

Chưa hái được hoa mang tặng em

Nên một cành thơ anh tạm đem.

Trên cảnh đồng quê thấy xếp hàng

Chạy dài như tận cuối không gian

Những dàn sắt dựng như ren sắt

Dẫn điện chuyền đi xây hạnh phúc…

Chưa hái được hoa mang tặng em

Nên một cành thơ anh tạm đem.

Anh muốn mời em bước xuống thuyền,

Thuyền của đôi ta vào hiện thực

Dựa thế đêm tan, ngày sáng rực,

Thuyền ta đi dựng lấy thần tiên…

Đây một cành thơ anh tạm đem

Như nước xanh sông, như liễu rèm…"

PV (t/h)

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Ý kiến bình luận
Họ và tên
Email
Lời bình

/

Xác thực